Bài thứ 1 : THẾ HỆ
Cánh chim lạc nẻo
Lạc nẻo thiên thu
Thiên thu lạnh lẽo
Lạnh lẽo thân tù
Tù đày khô héo
Khô héo nào bằng
Bằng tình bạc bẽo
Bạc bẽo nghĩa ân
Nghĩa ân chung thủy
Chung thủy quên rồi
Quên rồi tri kỷ
Tri kỷ đường đời
Đường đời thất thế
Thất thế tương lai
Tương lai thế hệ
Thế hệ lạc loài
Bài thứ 2 : NGẬM NGÙI
Khi buồn – buồn da diết
Da diết không biết
Không biết mình đi xa
Đi xa biền biệt quê nhà
Quê nhà không ở sao mà bỏ đi?
Bỏ đi...đêm tối quá vội
Quá vội không kịp hôn
Hôn con gái út của mình
Của mình đang ngủ
Cười xinh vô cùng
Vô cùng...cùng tin tưởng
Tin tưởng tuyệt vời
Tuyệt vời kiếp làm người
Làm người sung sướng nhứt đời
Nhứt đời từ thuở thôi nôi đến già
Đến già...già nhìn lại
Nhìn lại mới thấy
Thấy làm người gian nan
Gian nan vừa lúc lọt lòng
Lọt lòng đã khóc dù không tội gì!
Bài thứ 3 : ẢO ẢNH
Nắng xuân hồng trốn chạy
Ảo ảnh cuộc tình buồn
Nhớ thương người mãi mãi
Sâu rộng tựa trùng dương
Gió thoảng hồn tê tái
Theo cánh vạc trong sương
Tìm lại thời ân ái
Hoa bướm phải ghen hờn
Còn đâu vào dĩ vãng
Xứ người phải lang thang
Mịt mù trong năm tháng
Mòn mỏi sức hơi tàn
Bài thứ 4 : HOA HỒNG
Anh sẽ về thành phố
Thành phố cổ xa xưa
Xa xưa nhiều quá khứ
Quá khứ những chiều mưa
Chiều mưa con đường nhỏ
Đường nhỏ không lối hàng
Lối hàng vương víu cỏ
Cỏ đùa gió hè sang
Hè sang trời đổ lửa
Lửa đốt đời đau thương
Đau thương hoa hồng nở
Nở mãi trong chiến trường
Ns. Lmst phổ nhạc
Bài thứ 5 : NGHÌN THU
Là gió cuốn chim bay
Đi khắp bốn phương trời
Đời người như nấm mộ
Ra thiên cổ lâu rồi
Kể như xa đất Tổ
Quê cha mất nghìn thu
Bao thế hệ máu đổ
Sử sách mãi khắc ghi
Đớn đau lầm thế kỷ
Quê hương vào tận cùng
Một khung trời lao lý
Bao phủ màu tang thương
Bài thứ 6 : MẸ HIỀN
Thuở nào cơn ác mộng
Trong giờ phút cường toan
Mẹ Việt Nam – Nòi giống
Lạc đời sống lang thang
Tha hương lòng mong ngóng
Ngày mai lại khải hoàn
Bốn ngàn năm Văn hiến
Mát rượi triệu oan hồn
Oan hồn vì cuộc chiến
Gào xé nát không gian
Muôn đời kêu thành tiếng
Mẹ hiền, mẹ Việt Nam
Bài thứ 7 : LÁ ĐỔ
Có ai về qua đó
Quê nhà ta ven sông
Tiếng hời ru con ngủ
Bốn bề rạ mênh mông
Bao năm trời lưu lạc
Hơn cả nửa đời người
Suốt bốn mùa ta khóc
Hồn chùn đến chơi vơi
Đời cứ xô ta ngã
Không cho thấy mặt trời
Lại thêm mùa lá đổ
Mỏi mòn trong đơn côi
Bài thứ 8 : HỒN QUÂN LỰC
Đời quân ngủ nay còn đâu nữa
Bởi quê hương giờ của quân thù
Bao anh hùng trí dũng đa mưu
Trong giây phút phù du uất hận
Khoác lên người những màu áo trận
Nào lính Dù, Biệt Động, Thủy Quân,
Nào Biệt Cách, Thủy Thủ, Không Quân
Trên khắp nẻo mồ chôn xác giặc
Quê hương mất nhưng hồn Quân lực
Không phai mờ tiềm thức quân nhân
Hai mươi năm đọng thâm tâm
Tình chiến hữu mặn nồng gắn bó
Thành phố xưa buộc phải rời bỏ
Cho quân thù nhuộm đỏ lối đi
Bị xóa tên khúc nhạc quân kỳ
Nhưng đời lính còn ghi nhớ mãi
Ngày Quân Lực đồng tâm tưởng lại
Bao vong linh chiến sĩ vô danh
Vì quê hương dân tộc bỏ mình
Lưu lịch sử vàng son chiến tích
Bài thứ 9 : HÓA THÂN
Gần hết đời, hết tuổi
Áo quan phủ là xong
Hóa thân thành hạt bụi
Bay theo gió ngàn năm
Ngàn năm tìm sông núi
Tìm giống nòi Việt Nam
Triệu oan hồn tức tưởi
Mong ngóng ngày khải hoàn
Thuở nào quên món nợ
Đem thế hệ lạc loài
Còn lại mòn hơi thở
Chưa biết có ngày mai
Bài thứ 10 : PHÚT THIÊNG LIÊNG
Đêm giao thừa
Người với Trời đất khách
Đèn muôn màu,
sóng nhạc vỗ năm cung
Người viễn xứ nghiêng ly
và ngưng lệ
Nghe như mây bay,
nước chảy vô cùng
Pháo khoe tiếng,
rượu phô mùi say đắm
Những mảnh đời
vỡ vụng cũng ngân nga
Cả vũ trụ
như ngôi nhà ấm
Phút giao thừa
ngưng hết nỗi âu lo
Nào cạn hết ly này mà thấm thía
Những nỗi buồn sặc sỡ của cô đơn
Bao người Việt đứng ngồi trông đợi Tết
Đâu vùng làng, nẻo phố
phía quê hương
Xin nhớ mãi giao thừa nơi đất khách
Người rong chơi như trẻ nhỏ la đà
Người quá chén, quá lời và quá bước
Có sao đâu trời đất chở che ta!
Bài thứ 11 : THẦM GỌI
Trăm
năm ngàn mây phủ
Mây
phủ lạnh buồng tim
Buồng
tim ngày tháng cũ
Tháng
cũ nghe êm đềm
Êm
đềm còn đâu nữa
Nửa
mảnh tình theo chim
Chim
bay vào muôn thuở
Thuở
nào tâm sự riêng
Riêng
tôi gần bất hạnh
Hạnh
phúc không còn nguyên
Nguyên
nhân nào xa cách
Cách
biệt thầm gọi tên
Bài thứ 12 : NUỐI TIẾC
Lòng ta nhiều nuối tiếc
Tình ta phụ ta rồi
Hai cuộc đời cách biệt
Ta khóc kiếp làm người
Nụ cười ta đã mất
Khi nhặt cánh hoa rơi
Chia nhau thời quá khứ
Kỷ niệm buồn ra khơi
Vòng tay còn khao khát
Lời thề xưa vẫn còn
Tình yêu nay đã mất
Xót xa vọng giữa hồn
Bài thứ 13 : XA VẮNG
Gió
mơn từng sợi tóc
Lòng
ta như ngàn cân
Tự
thuở nào hiu hắt
Chân
run run nhọc nhằn
Sớm
mai nhìn thăm thẳm
Cánh
chim bay cuối trời
Mắt
lưng tròng ngơ ngẩn
Phân
vân giấu nụ cười
Những
con đường xa vắng
Xót
xa đêm thật dài
Hai
vai như trĩu nặng
Không
còn ai quanh đây
Bài thứ 14 : GÃY CÁNH
Sao ai nỡ cho đời gãy cánh
Không muốn còn nặng gánh
Tình chung
Vì tôi đã mất dáng xinh xuân
Nên vội nói ra lời ly biệt
Ba năm cách xa lòng tha thiết
Gặp mặt nhau lại vội làm ngơ
Tình chồng vợ sau quá hững hờ
Tôi chết lạnh nơi bờ đất khách
Bài thứ 15 : TÌNH CHẾT
Hoa
sầu đau gởi tặng
Tôi
xót xa từng ngày
Cuộc
đời vì tay trắng
Cay
đắng cả tương lai
Vượt
biển tìm hạnh phúc
Vươn
lên khỏi bùn lầy
Ngờ
đâu đời phản phúc
Lòng
người mau đổi thay
Chỉ
nói một lời : - Thôi!
Đen
tối cả bầu trời
Lòng
tôi như đã chết
Giây
phút nào than ôi!
Bài thứ 16 : BÓNG CHIỀU
Dường như tình đã chết
Năm tháng quạnh hiu lòng
Nỗi buồn chui qua xác
Cản lối người đi ngông
Có bao giờ nắng lụa
Như định mệnh an bài
Giọt mưa thu vẫn thổi
Lá rụng tháng Mười Hai
Khúc mê vui ngày tháng
Còn đâu nữa như xưa
Quãng đời người rút ngắn
Tuổi già sớm thực hư!
Bài thứ 17 : BỂ DÂU
Hai chúng ta qua nhiều thử thách
Mà hôm
nay sao tách đi riêng
Phải
chăng mình hết nợ hết duyên
Thương
con trẻ ưu phiền cha mẹ
Tưởng
sum họp không ngờ buồn tẻ
Tôi đi
về làm kẻ cô đơn
Trời
không mưa sao ướt tâm hồn
Đời
dâu bể ai mà biết được
Bài thứ 18 : LẺ BÓNG
Ta đưa tay vuốt vài ba sợi tóc
Lòng bàng hoàng
theo mái tóc muối tiêu
Ôi! Vài năm vui ít buồn nhiều
Đời ngả bóng về chiều sao quá vội
Ta soi gương thấy trán đầy chỉ rối
Mới biết rằng mình đổi hình hài
Nghĩ mai này như chiếc lá khô rơi
Nằm cô quạnh chờ ngày mụt rã nát
Gặp vợ con lòng càng se thắt
Cửa tâm hồn khóa chặt tri âm
Không ngờ đời lẻ bóng âm thầm
Đêm khuya lạnh lòng rười rượi khóc
Ns. Hải Anh phổ
nhạc
Bài thứ 19 : THUYỀN TÌNH
Bao
phen sóng gió gập ghềnh
Con
thuyền chở nặng
tình
duyên người đời
Một
luồn nước cuốn hoa trôi
Có
theo vớt lại cũng hoài công thôi
Cũng
vì nhẹ dạ nghe lời...
Nên
Người về hướng chân trời
xa hoa
Không
còn một chút xót xa
Nên
buông cho gió mưa sa
chẳng
màng
Tội
cho con trẻ đôi đàng
Sống
sao cho phải
tâm
hồn thảnh thơi
Bài thứ 20 : THỜI GIAN
Thời gian bay từng cánh
Máu tim như tách lìa
Hình dung một hình bóng
Trở giấc từng canh khuya
Một thuở ôm hạnh phúc
Chợt cây trổ lá vàng
Ngẩn ngơ nhìn quá khứ
Thuyền tương lai lang thang
Tìm lại trong ký ức
Bóng trăng xưa êm đềm
Tinh sương chim đậu hót
Một lần thăm không quên
Bài thứ 21 : KHÓC THẦM
Đêm
nay nữa là đêm thứ mấy?
Nghe
đàn lòng đứt đoạn từng dây
Mắt
ta mở nhưng sao không thấy
Tình
đi rồi mà ngỡ còn đây
Đêm
nay nữa là đêm thứ mấy?
Trời
âm u gió lạnh lòng ta
Mười
sáu năm đàn tình đã gãy
Đất
nào chôn hương lửa can qua?
Đêm
nay nữa là đêm thứ mấy?
Ta
ngồi nghe tiếng khóc đêm thâu
Tưởng
nhớ lại thời xa xưa ấy
Cầu
xin trời thôi đổ mưa ngâu
Ns. Hải Anh phổ nhạc
Bài thứ 22 : RA KHƠI
Gió nổi lên
cuốn tình người bay mất
Hạt thương gieo
miền đất quá khô cằn
Thuyền ra khơi
bỏ khách đứng chờ trông
Từng lượn sóng
đưa thuyền về bến lạ
Mặc khách đứng chờ
như tượng đá
Mắt mỏi mòn
trông vạn ngả ngược xuôi
Được bao nhiêu
ngày tháng quá reo vui
Còn gì nữa
nỡ nào thương hóa hận
Bài thứ 23 : KHÔNG DƯNG
Không
dưng ta đã gặp
Lại
gặp tình vu vơ
Vu vơ
lời giải đáp
Giải
đáp đời bơ vơ
Không
dưng ta lại khóc
Cõi
trăm năm hư hao
Hư hao
trong lòng ngực
Máu
về tim ứ trào
Bài thứ 24 : ƯỚC VỌNG
Bây giờ đời đã đóng khung
Nằm đêm nghe tiếng côn trùng
thở than
Tưởng rằng ai khãy cung đàn
Năm xưa tiển bước con, chồng
vượt biên
Thuở nào ai rất dịu hiền
Câu ai thường nói:
-Không tiền cũng yêu !
Sang đây rồi lại đổi nhiều
Ước mơ bên cạnh người yêu
Xứ người !
Bài thứ 25 : DANG DỞ
Một
trời sương phủ kín
trong
mắt tựa hồ đông
Thời
gian yêu nào tính
nhận
lại nỗi đau lòng
Nghĩ
rằng yêu tha thiết,
đi bên
cạnh suốt đời
Suốt
đời không cách biệt
Thương
từng phút từng giây
Chữ
ngờ ai nghĩ trước
Cô
quạnh giấc mơ tàn
Mối
đau hàn không được,
thôi đành chịu dở dang
Bài thứ 26 : BAY XA
Đêm về màng sương phủ
Cây cỏ nặng u sầu
Tìm đâu trời thu cũ
Quá khứ bay về đâu?
Thả hồn tìm giấc ngủ
Để quên một lời thề
Cuộc đời vì chưa đủ
Nên đành gãy phu thê
Loài chim vừa cánh rủ
Buổi chiều mây bay xa
Nơi nào cho trú ngụ
Tình xưa đã nhạt nhòa
Bài thứ 27 : CÁNH DIỀU
Ta
viết lên đây một ít hàng
Nói
lên một nỗi
dại
càng khi yêu
Đời
sao như một cánh diều
Bay
cao theo gió
một
chiều xuân sang
Buồn
theo mượn chén rượu nồng
Tìm
trong chén rượu
bóng
hồng thướt tha
Chiều
chiều nghe tiếng du ca
Nhìn
diều bay tưởng
đàng
xa tình về
Bài thứ 28 : ĐOẠN TUYỆT
Vợ con càng lúc càng xa
Mình ta thơ thẩn
ngắm hoa một mình
Ngờ đâu cơn gió vô tình
Làm rơi chiếc lá trên cành xuống vai
Gởi về ai mấy vần này
Bao nhiêu trăng lạnh
bao ngày yêu thương
Một chiều chợt hóa câu thương
Thuyền tình tách bến
từ nguồn cửa sông
Gởi về ai một ít giòng
Giòng thư ly biệt buồn đong mỗi ngày
Đoạn tình đoạn nghĩa chia tay
Chim trời cá biển miệt mài từ đây
Không ngờ tình đến xứ Tây
Mưa chiều nắng sớm
như thay áo quần
Bài thứ 29 : THƯỚC LÒNG
Bạn
đời đã dứt klhoát
Không
còn chịu sống chung
Hủy
bỏ lời ký thác
Hạnh
phúc trăm năm cùng
Mỗi
người đi mỗi ngả
Mỗi
người giữ đứa con
Nương
thân nơi xứ lạ
Bày
chi cảnh đau lòng?
Ai
lấy thướt đo được
Lòng
người thay đổi mau
Đời
tôi là vô phước
Tình
nghĩa vẫy tay chào
Bài thứ 30 : KINH CẦU
Ta
muốn quên sao lòng vẫn nhớ
Thỉnh
thoảng hờn căm cơn bão lên
Mắt
sầu u ẩn trời giông tố
Biết
làm sao tâm tịnh thân yên
Tạo hóa
cho ta nhiều bất hạnh
Một
lúc ta đây mất hết tình
Tình
phu thê và tình phụ tử
Ta
chỉ còn sám hối đọc kinh
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire