Thay Lời Tựa
Nỗi lòng khắc
khoải. Ước mơ hoài bảo cho ngày về quê Mẹ của đứa con lưu lạc nổi
trôi theo vận nước gần một phần tư thế kỷ qua mà Minh Hồ gói gém trong
“ Một Trời Tâm Sự ”.
Tràn ngập niềm tin kiêu hãnh của
những trang sử oai hùng, anh dũng mà Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã
lập nên, vì bức tử đành cam chịu khuất phục. Nhưng ý chí quật cường
và chính nghĩa mãi mãi trong tâm. Vẫn miệt mài âm thầm chiến đấu.
Không mệt mỏi cho quê hương Việt Nam quang phục tự do, nhân bản và nhân
quyền trong thiên niên kỷ mới. Tất cả được xứng danh con Hồng cháu
Lạc ngàn năm văn hiến sáng ngời.
“ Một Trời
tâm sự khôn nguôi
Ngàn năm quân sử Việt Nam ngậm ngùi ”
Paris, ngày 12
tháng 09 năm 2000
ĐỔ CAO
|
|
|
1.-Kêu Gọi
Nước ta hình chữ
S
Dựng lên tự thuở
nào
Bao máu xương
chồng chất
Chồng chất ngút
trời cao !
Cổ kim truyền
lịch sử
Lê Lợi đất Lam Sơn
Quân Minh xưng chúa
tể
Bỏ xác lại nhà
Nam !
Chiến công Quang
Trung đế
Vinh danh bậc anh
hùng
Trần Thủ Độ xin
tế
Thủ cấp không
chịu hàng !
Kêu gọi : đồng
quyết chiến
Của hội nghị Diên
Hồng
Hỡi dân Nam miên
viễn
Đừng quên giống
Tiên Rồng !
3.-Quê Hương Ta
Chân trời in bóng
cây xanh
Nắng vàng ước
vọng si tình gió mây
Nghe con sóng dữ
lưu đày
Con thuyền nhỏ
đợi chờ ai về nguồn
Bóng xưa sâu đậm
tâm hồn
Cờ vàng ba sọc
đỏ ngang tuyệt vời
Đỉnh chung hạnh
phúc đời đời
Quê hương dân tộc
chuổi ngày lạc hoan
5.-Nghìn Trùng Xa
Cách
Chiều buông
nắng đổ xứ người
Sầu vương vấn lệ
đầy vơo nghẹn ngào
Tuổi xuân vừa nở
phai màu
Bạc phơ mái tóc
còn đâu sắc hồng !
Cũng là Trời Đất
núi sông
Nhưng lòng vẫn
thấy cô đơn lạc loài
Từ đây đến cuối
cuộc đời
Nổi trôi thể xác,
chơi vơi linh hồn !
Dấu yêu xa cách
nghìn trùng
Nửa vòng trái
đất căm hờn Cộng nô !
7.-Chí Anh Hùng
Mãi mãi
buồn vương theo nỗi nhớ
Nhớ đồng hương ở
lại quê nhà
Mất tình thương ân
ái can qua
Bị đày đọa hơn
là trâu ngựa
Cơm không đủ ăn
ngày hai bửa
Phập phòng lo sợ
cả trăm điề̉u
Họa vô đơn chí
của lũ yêu
Hồ tặc quyết
diệt tiêu nòi giống
Mấy mươi năm vẫn
còn chấn động
Giam hãm người
chẳng đội trời chung
Tù Nam ngục Bắc
diệt anh hùng
Con cháu Quang
Trung, Trần Hưng Đạo
Hỡi trai Việt
sóng thần vũ bão
Rửa hờn căm nung
nấu từ lâu
Không thẹn với
hậu thế mai sau...
Anh hùng tử chí
hùng nào tử
9.-Đời Đời
Tập đoàn Cộng
Sản Việt Nam
Gây nên tan tác
dân lành oán than !
Chịu bao nỗi khổ
nhục hình
Mẹ con, chồng vợ
đệ huynh chia lìa
Dặm trường, thiên
lý, sơn khê
Mồ hoang mọc khắp
lối đi hãi hùng
Nào phai mối hạn
thù chung,
Chung tình dân tộc
quê hương của mình
Quyết tâm trừ
diệt yêu tinh
Nước nhà trở lại
thanh bình tự do
Qua cơn sóng gió
âu lo
Phú cường, hạnh
phúc,
ấm no đời
đời !
11.-Buồn Nhớ
Chiều nay buồn
nhớ quá
Đếm từng lá vàng
rơi
Mấy mùa thu đất
lạ
Tương tư đến cuối
đời
Ngày quê hương
nghiêng ngả
Dân tình khổ lầm
than
Cửa nhà tiêu tán
cả
Thành thi đều nát
hoang
Đổi thay trang
lịch sử
Nỗi đau xót chung
lòng
Chập chờn trong
giấc ngù
Tiếng khóc của
giống giòng
Bị gông cùm xiềng
xích
Hồn vất vưởng
lang thang
Chiều nay buồn
nhớ quá
Những người thân
quê nhà
Sống tương lai mù
mịt
Mong đợi người đi
xa
Theo tiếng gọi
thôi thúc
Vì dân tộc sơn hà
Vì đất Mẹ rửa
nhục
Hát lại bản hùng
ca !
13.-Lịch Sử Bao
Giờ
Khi nào dân Việt
hết lưu vong
Qui tựu con cháu
giống Lạc Long
Về lại quê nhà
chung góp sức
Chu toàn kiến
thiết cả non sông
Triền miên ngày
tháng dạ ray rức
Ngao ngán tình
người : bạc, vô ơn
Quyền lợi tranh
nhau quên cái nhục
Nương thân xứ
người, sống xa nguồn
Còn mấy ai...?
Tận trung báo quốc
Nhớ lời vàng đá
của Cha, Ông
Phần tư thế kỷ
trùm tang tóc
Mồ mả mênh mông
cả cánh đồng...
Sao không đòi lại
cảnh thiêng đường
Hạnh phúc, tự do
của quốc dân
Năm xưa...lầm lỡ
nên để mất
Lịch sử bao giờ
mới sang trang?
15.-Hồng Trần
Mang thân sống tạm
xứ người
Trông chờ cố quốc
có ngày phục hưng
Phong trào nổi
dậy khắp vùng
Nhưng chưa tìm
thấy rạng đông trở về
Lòng người còn
nặng đam mê
Ôm hoài quá khứ
Công đề, Tước xưa
Thêm hàng vỗ
trống, chiêng khua
Bóc đồng một
phút tự đưa là “Hùng”
Bao giờ hết lũ
cuồng ngông?
Tập đoàn Cộng
Sản Việt Nam rã bầy
Hồng trần sáng
rực nắng mai
Lá cờ đại nghĩa
tung bay phố phường
16.-Thiên thu
khi nào trở bước
lại
về bến cũ sông
xưa
thăm thẳm chờ mong
mỏi
nước nhà tan cơn
mưa !
xa xôi trong quá
khứ
lời êm ái ngọt
ngào
chiều thu cây trút
lá
mẹ ngâm khúc ca
dao !
trời ơi thương nhớ
quá
tóc con nay đổi
màu
cùng tóc mẹ
trắng xóa
vì thời gian xa
nhau
tuổi già còn tần
tảo
lê thân khắp mọi
miền
kiếp tha hương sầu
não
thiên thu... ngủ
không yên !
19.- Cuối Đông
Vào những ngày
cuối đông
Ta đơn độc vô ngần
Hồn chơi vơi theo
gió
Xuôi ngược kiếp
phong trần !
Vì miệt mài đeo
đuổi
Một mộng ước
bình thường
Việt Nam mau thay
đổi
Tự do trên quê
hương !
Mịt mù màu đen
tối
Ngày tháng cứ
trôi dần
Nơi bến bờ mong
đợi
Chồng chất những
gian nan !
Hỏa châu vàng yếu
đuối
Đem sự sống đia xa
Tuyệt vọng như
mang tới
Mang tới tận nước
nhà !
Vào những ngày
cuối đông
Chênh chếch cánh
chim bằng
Nhìn muôn vàng
thảm lúa
Lúa trải dài
thênh thang !
Vào những ngày
cuối đông
Nhớ bạn bè vô
cùng
Tuổi trẻ yêu tha
thiết
Ước mơ ngập tràn
lòng !
Mùa xuân đã đánh
mất
Trong một sáng
tinh sương
Hay chiều vàng
bát ngát
Nhưng tình nước
trường tồn !
Vào những ngày
cuối đông
Tạ từ cơn mưa
buồn
Xin cho hoa nở
thắm
Trong màu trời
xanh non !
22.-Mau Về
Mau về anh chị em
ơi !
Mau về đòi lại Đất
Trời, quê ta
Năm xưa mất cả sơn
hà
Điêu tàn xơ xác
cửa nhà tan hoang
Bao nhiêu năm dân
lầm than
Mất đi hạnh phúc
thiên đàng tự do
Mau về khôi phục
ngọn cờ
Đại nghĩa trông
ngóng ước mơ tựu thành
Vết thương dân tộc
chưa lành
Anh chị em ơi !
hãy nhanh chân về
Gạt bỏ lạc thú
đam mê
Con tim cùng kết
lời thề thiêng liêng !
24.- Thiết Tha
Bao năm xa cách quê
nhà
Làm thân tị nạn xót
xa vô ngần
Mỏi mòn theo với
thời gian
Đợi mong giờ phút
huy hoàng nước non
Tiêu tan chế độ
ngông cuồng
Khắp nơi tấu nhạc
xóm làng cờ bay
Tự do, hạnh phúc
sum vầy
Toàn dân góp sức dựng
xây nước nhà
Phú cường, độc
lập thiết tha
Ngàn năm mãi mãi
Cộng Hòa Việt Nam !
25.-Ngày Vinh
Quang
Chiều chiều nhặt
xác lá rơi
Dâng cao nỗi nhớ
phương trời xa xăm
Nghìn trùng cách
biệt quê hương
Việt Nam yêu dấu
tang tương lòng người
Trông chờ trang sử
đổi thay
Địa cầu vang dội
một ngày vinh quang
Cáo chung chế độ
hung tàn
Mác – Lê chủ
thuyết rã tan Cộng thù
|
2.- Thủy Chung
Bao năm xếp lại
chồng quân sử
Quân Lực miền Nam
tiếng vẫn còn
Vang vọng lời xưa
cơn bức tử
Anh hùng lỡ vận
dạ sắt son !
Bao năm đọc lại
từng trang sử
Thương tiếc gương
người
dạ thủy chung
Tuẫn tiết theo
thành
không quí tử
Lừng danh chiến
đấu
diệt lũ
cuồng !
4.- Biển Nhớ
Đưa hồn vào biển
nhớ
Quá khứ ruột đứt
rời
Mỗi người đi mỗi
xứ
Lệ chảy như mưa
rơi !
Non sông cờ tang
rủ
Tháng Tư ngày Ba
Mươi
Việt Nam thay trang
sử
Nô lệ thân phận
người !
Khác nào kiếp
trâu ngựa
Vận nước mãi mãi
trôi
Bao giờ về bến
cũ
Đi thăm lại từng
người !
Bốn phương về đông
đủ
Sum vầy cảnh xinh
tươi
Rước anh hùng khai
tử
Cờ đỏ sao vàng
rơi...
6.- Khao Khát
Đợi chờ
Cơn mưa đến
Lòng khao khát
Nhiều năm
Hòa bình như ẩn
hiện
Sau bóng tối
Trời xanh
Nụ cười tươi
Vĩnh viễn
Bốn phương
Đượm ân tình
Hơn nửa đời
Dâu biển
Vì núi sông
Điêu linh !
8.- Căm Hờn
Quê tôi u
buồn
Chồng chất đau
thương
Hung thần quỉ đỏ
Gieo rắc không
ngừng
Héo khô cây cỏ
Mất hồn tủi xuân
Rì rào trong đó
Tiếng kêu oán
than !
Nhà nát vườn
hoang
Thuyền không bến
đổ
Từng ngày sợ hãi
Hình nhục màu
tang
Máu đào tuôn chảy
Tuôn chảy thành
sông
Triền miên khổ
đói
Ôm mối hờn
căm !
10.- Khôn Nguôi
Năm xưa...
Mệnh nước tận
cùng
Toàn dân lệ đổ
khắp vùng màu tang
Chưa phân tháng
bại qui hàng
Giặc Hồ
Một mảnh giang sơn
mất rồi
Trứng Rồng chung
bọc nổi trôi
Địa cầu tị nạn
chịu đời tha hương
Tha hương lắm cảnh
đoạn trường
Thủy chung không
trọn
Bạc đường phu thê
Lãng quên hoài
bảo ngày về
Quê hương quang
phục
Mãi mê tửu lầu
Cơm no áo ấm phủ
đầu
Mặc người ở lại
khổ đau từng giờ
Kinh hoàng ác
mộng trẻ thơ
Trông tìm ánh
sáng mịt mờ tương lai
Công lao tiên tổ
dựng xây
Dã tràng sụp đổ
hận này khôn nguôi !
12.Hương Xưa
Dần qua ngày
tháng xứ người
Lòng ta quặn thắt
nhớ hoài hương xưa
Trời xanh lộng
bóng trăng thừa
Trần gian yêu dấu
đón mùa xuân sang
Đầu năm bà con
xóm làng
Đổi trao câu chúc
nồng nàn hương hoa
Sơn lâm, bóng cá
thuận hòa
Tiếng chim lãnh
lót thật là thảnh thơi
Nay sa cơ, bị nhục
đời
Hết rồi một
thuở... đội trời dọc ngang
14.-Tranh Đấu
Những đêm dài trăn
trở
Chứa chan trong tâm
hồn
Đường đấu tranh
gian khổ
Luôn nung nấu hờn
căm !
Và quyết tâm đạp
đổ
Chế độ phường vô
nhân
Hủy chân lý quỉ
đỏ
Gây đất nước điêu
tàn !
Qua bao mùa xuân
nở
Đời chưa tươi bao
giờ
Sự sống cùng hơi
thở
Như sợi tóc,
đường tơ !
Ai còn yêu đất Tổ
Thương dân tộc của
mình?
Hãy vùng lên bão
tố
Diệt trừ lũ súc
sinh !
Khắp nẻo đường
đất nước
Nào Đồng Nai,
Thái Bình
Đều xuống đường
bày tỏ
Đòi Tự do, đức
tin !
Tiếc thay !
Những phong trào
tan vỡ
Vì thiếu dạ trung
thành
Tị hiềm riêng
không bỏ
Quyền lợi đua nhau
giành !
Kể công từ việc
nhỏ
Đường quang phục
quê hương
Quân thù vẫn còn
đó
Bước chân rẽ trăm
đường !
17.- Xin Hỏi
Xin hỏi ai...vui
gì nơi đất nước
Đất nước của
người ta?
Và xin hỏi ...
những con người
vong quốc
còn ủ bóng sơn
hà?
Phút chạnh lòng
bật khóc
hổ thẹn vợi Ông,
Bà
tủi thân vô Tổ
quốc
sống nhờ nước
người ta !
Xin hỏi ai...
trông ngóng khải
hoàn ca
đoàn quân hùng,
trai Việt
về xuân nở trăm
hoa
và xin hỏi...
còn mấy ai yêu
nước?
thương giống nòi
của ta
chung một đường
nhịp bước
đạp đổ chế độ
tà !
18.- Phù Du
hàng hàng lớp
lớp mồ hoang
Hoa rừng cỏ dại
phủ thân tù đày
Đất nghe hồn oán
bi ai
Lanh quanh một cõi
trả vai hận thù
Can qua vận nước
thiên thu
Không còn mạch
sống phù du sanh tồn
Cuồng tâm hủy
diệt Tông đường
Ruột rà máu mũ
quên cùng màu da
Xảo ngôn loài quỉ
yêu ma
Mười ngày “Học
Tập” hóa ra mịt mù...
20.- Đừng Quên
Phần tư thế kỷ ôm
sầu
Tuổi hờn chua xót
Nghẹn ngào đầy
vơi...
Mộng mơ giải
thoát cuộc đời
Cô đơn huyệt lạnh
Xứ người ngàn năm
Không còn một
bóng tham tàn
Hồ Tặc !
Cộng Sản !
Xuống đàng Diêm
Vương
Hỡi đồng
hương !
Hỡi đồng
hương !
Đừng vì ngon ngọt
Quên đường đấu
tranh
Theo gương những
bậc anh hùng
Cổ kim nhất dạ
Trung thành quốc
dân
21.- Ngày Tàn
Bao năm chờ vận
nước
Vận nước còn tối
tâm
Tối tâm người tù
ngục
Tù ngục của bạo
tàn
Bạo tàn đã cắt
đứt
Cắt đứt ruột
tình thâm
Tình thâm giống
Hồng Lạc
Hồng lạc nhà
Việt Nam
Việt Nam còn hay
mất?
Mất lời của Tổ
Tông !
Vì sơn hà xã tắc
Tiêu diệt lũ gian
tham
Lũ fian tham Hồ
Tặc
Hồ Tặc dạ vô nhân
Vô nhân chủ thuyết
Mác
Mác – Lê đến ngày
tàn !
23.- Ngày Về
Bao giờ về lại
quê hương
Đi thăm lại những
con đường ngày xưa...
Nhìn bờ ao rũ
tàu dừa
Bóng con chim đậu
trốn mưa ban chiều
Mây bay buổi tối
buồn hiu
Vườn rau sương
đọng, vạc kêu lạnh lùng
Bao giờ sum hợp
trùng phùng
Thân bằng quyến
thuộc nâng chung rượu tình
Kể về quá khứ
đao binh
Tháng tư ngày
cuối điêu linh nước nhà
Quân thù cướp mất
quê ta
Gây nên thảm trạng
nát da thịt người
Bao giờ hết nỗi
nhục đời
Dân Nam lưu lạc
khắp nơi tụ về
Cùng nhau góp sức
tràn trề
Quyết tâm xây dựng
trăm bề ấm no
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire